Thế có chết không, đang ân ái với chồng, chẳng hiểu sao Hạnh lại lăn quay ra ngủ.
Đang lơ mơ ngủ Hạnh bỗng giật nẩy mình vì cái tát như trời giáng của chồng. Má phải đau rát, khóe môi hình như có máu, vị tanh lẩn quất trong miệng khiến Hạnh tỉnh hẳn. Thưởng – chồng cô – chì chiết vợ: ‘Cô có thằng nào rồi phải không, ‘ấy’ với chồng mà cũng ngủ được à?’.
Thế có chết không, đang ân ái với chồng, chẳng hiểu sao Hạnh lại lăn quay ra ngủ. Đành rằng như thế là Hạnh có lỗi nhưng sự thể cũng một phần do Thưởng làm chuyện ấy quá lâu, mất cả tiếng rồi chứ có ít đâu. Tâm sự với mấy bạn cùng phòng vào giờ nghỉ, Hạnh cứ thở dài thườn thượt trong khi mọi người cố nín cười.
Có bà còn trề môi trêu Hạnh: ‘Nhanh cũng kêu, mà lâu cũng lại kêu. Tôi chỉ mong ông nhà lâu lâu một chút mà có được đâu, chưa cởi được cái áo ra thì đã xong rồi. Người ta cứ bảo cực khoái này với cực khoái kia chứ cả đời mình đã biết cái ‘khoái’ nó ra làm sao? Lắm lúc nghĩ chẳng nhẽ lại bảo chồng mua cho mấy ‘cái giả’ về dùng’.
Chuyện vợ chồng không hoà hợp…
Mọi người cười ồ lên trong khi Hạnh thở dài, chắc chẳng ai hiểu được nỗi khổ của cô, nhất là khi chồng có tí men rượu làm mồi. Thưởng là kỹ sư xây dựng, khách hàng, bạn bè nhiều nên chẳng mấy khi anh về nhà mà chưa làm dăm vại bia bên ngoài. Mỗi lần như thế, anh có nhu cầu rất cao trong chuyện ‘vợ chồng’.
Thực lòng, Hạnh cũng rất yêu chồng và khả năng tình dục không phải kém. Cô chỉ sợ nhất ‘chuyện ấy’ diễn ra quá lâu mà thôi. Trước đây, hồi còn thanh niên, Hạnh ‘tiếp chiêu’ ra trò nhưng sau khi con cái đuề huề, bước vào tuổi gần 40 thì cơ thể không còn như trước nữa. Giá kể ‘chuyện đó’ từ lúc mở màn đến khi hạ màn khoảng 15, 20 phút thì còn được chứ kéo dài gấp ba bốn lần như thế thì chỉ thở không đã kiệt sức rồi, nói gì đến chuyện cổ vũ cho chồng.
Nhiều lần, mệt quá không chịu nổi, chị khẽ bảo chồng ‘em mệt’ thì Thưởng lại thều thào ‘Em… có phải… làm… cái gì đâu? Cứ… để… anh’. Dạo gần đây, không chỉ là mệt mà Hạnh còn cảm thấy đau và khó chịu nữa. Chắc do tuổi tác, lại thêm việc ít hứng thú với chuyện gối chăn, cô cảm thấy mệt mỏi trong mỗi lần quan hệ. Thậm chí sau khi quan hệ, Hạnh cảm thấy dụng dưới đau tức.
Nghĩ là mình mắc bệnh phụ khoa, Hạnh đi khám thì biết mình bị viêm phần phụ và niệu đạo, nguyên nhân có thể do cái sự ‘chuẩn man’ của ông chồng. Ở đó, hỏi bác sĩ điều trị cô mới biết rằng có thể chồng mình đang mắc bệnh xuất tinh chậm, đó thực sự là bệnh lý sinh dục mà ít người biết đến.
Nhưng làm sao để chồng chịu đi khám và điều trị thì Hạnh không dám nghĩ, chồng cô chẳng cho rằng mình bị bệnh, anh cứ nghĩ điều đó chứng tỏ sức mạnh đàn ông của mình. Nếu cố nói với chồng có khi lại xảy ra sóng gió chứ chẳng chơi.
Lên mạng tìm cứu tinh, Hạnh thấy bảo có thể kìm chế bớt chuyện ấy bằng cách ăn, uống những thực phẩm phù hợp. Mới đầu cô sử dụng rau răm hàng ngày. Nào là thịt chim bồ câu xào rau răm. Rồi canh cá thật nhiều rau răm nhưng hình như chuyện đâu vẫn đóng đấy.
Cuối cùng, chị tấn công bằng cao trăn ngâm rượu và nói dối anh là rượu cao hổ cốt. Anh Thưởng không biết, tưởng vợ đầu tư cái món ‘ông uống, bà khen hay’ nên cứ uống nhiệt tình.
Cứ đều đều uống như thế, quả thật nửa tháng sau ‘súng ống’ của anh yếu hẳn đi, chẳng còn làm ăn gì được. ‘Lợi bất cập hại’, đúng là cao trăn làm giảm khả năng đàn ông nhưng lại không làm giảm ham muốn trong họ. Vậy nên từ ngày mắc chứng ‘yếu’ nhờ ‘công’ vợ, anh Thưởng trở tính trở nết, cáu kỉnh suốt ngày. Nhiều đêm, anh cố gắng khởi động nhưng không được nên gắt um lên rồi bỏ nhà đi tới sáng mới về, chẳng biết là đi đâu, với ai.
Đêm nay, ngồi đợi chồng về, Hạnh than thở tự trách mình, lẽ ra, cô cố thuyết phục anh đi khám, điều trị bệnh xuất tinh chậm chứ không phải tìm cách triệt hạ bản năng tình dục của anh như vậy. Cô chột da, không biết bình rượu cao trăn mà anh mang đi đãi bạn bè khi trước có vô tình làm bà vợ nào cũng phải thức đêm chờ chồng về như mình bây giờ hay không.
Lỗi cũng tại cái sự kém hiểu biết về sức khỏe sinh sản của cả hai vợ chồng. Giờ ân hận cũng đã muộn rồi.
Theo Khám phá
No comments:
Post a Comment